Cuộc sống nhiều khi như đoàn tàu, hết dừng ở ga này, lại tiếp sang ga khác.
Sau 2 năm ở Siem Reap, giờ mình lại tính đường đi nơi khác. Mình cũng thích công việc và cuộc sống hiện tại, nhưng sẽ không có tương lai, không thể tiến lên được hơn nữa mà chỉ dậm chân tại chỗ nếu mình vẫn tiếp tục sống ở đây.
Vì thế, quyết định thay đổi....
Hi vọng sau 1 năm nữa, tất cả mọi cái đều hoàn toàn mới mẻ.
Cảm giác sắp rời nơi này, làm mình bắt đầy thấy nhớ.
Có lẽ nhớ nhất sẽ là đồng nghiệp, các đồng nghiệp Khmer đáng yêu của mình, rồi cái ly mà hàng ngày mình uống cà phê, rồi cái cửa sổ ở bếp mà mình thường nhìn ra mỗi lần chờ nước sôi để pha cà phê, rồi.....
Khi mình nói chuyện là sẽ nghỉ để về HCM học MBA, Theari nói sẽ nhớ, không thể tả nổi nối nhớ khi không có mình bên cạnh làm mình muốn khóc. Rồi Somphos nói sẽ nhớ những lúc tranh luận, những lúc vui vẻ cười đùa với nhau, sao mình về sớm thế?....
Nhưng, mình vẫn phải tiếp tục, không thể dậm chận tại chỗ được, dù mình rất yêu mến đồng nghiệp, rất nhớ họ.
Có lẽ đây là lần đầu mình thấy nhớ đồng nghiệp nhất, dù thời gian làm việc với nhau chỉ vỏn vẹn có trên 6 tháng....
Chắc chắn mình sẽ quay lại để thăm mọi người......
No comments:
Post a Comment