Tuesday, June 1, 2010

Ước mơ, mơ ước

Nên đặt chủ để cho bài viết này là gì nhỉ? Ước mơ?
Mình nhớ hồi còn nhỏ, mình luôn mơ ước được nổi tiếng, có một cuộc sống thật sôi động, vui nhộn. Thế rồi học hành, rồi công việc cuốn đi, ngoảnh đi ngoảnh lại, đã ngoài băm, giật mình, sắp già rồi. Cữ ngỡ vào cái tuổi này, chả mơ, chả mộng gì nữa. Thế mà....Tự dưng hôm nay lạ giở chứng mơ mộng, lại ước gì mình cao thêm khoảng 20cm nữa, người đẹp hơn tí, da trắng hơn tí, xinh hơn tí, biết hát hay, nhảy đẹp, chơi đàn giỏi và nhiều người yêu.
Có ai đánh thuế đâu, bạn mình thường nói vậy, tại sao lại không mơ nhỉ, khi mà vẫn còn có thể.
Chừng khi nào bạn vẫn còn có thể mơ mộng, thì cuộc sống của bạn vẫn còn rất thú vị, nghĩa là bạn vẫn còn cố gắng (cho dù cố cao thêm 20cm là điều không tưởng, nhưng biết đâu đấy....).
Hồi xưa thì hay mơ hoàng tử của Anh tới Việt Nam, đùng cái, nhìn thấy mình, tình yêu sét đánh, thế là mình thành công nương của nước Anh. Giờ thì đỡ mơ linh tinh hơn, mơ những gì mà mình có thể cố gắng được (trừ chiều cao).
Cuộc sống mà không có niềm mơ ước, thì chán thật, thì khô cằn quá, cần phải có ước mơ, cho dù ước mơ đó sẽ không bao giờ thành hiện thực.











No comments: