Tôi cũng đã đọc và nghe nhiều tin đồn về bệnh viện này. Đến hôm nay, khi tới đó khám bệnh, tôi đã chính mắt thấy, tai nghe những tin đồn đó.
Vâng, tôi nộp phiếu khám theo yêu cầu, tôi có mặt ở bệnh viện từ 7h15 để chờ tới lượt khám, phòng khám lúc đó đã đông nghẹt người, nhiều người từ các tỉnh xa chắc tới từ sớm tinh mơ, đang ngủ gà ngủ gật trên ghế chờ.
Chờ mãi, 8h cũng có người chậm rãi mở cửa phòng khám. Cô y tá gọi người vào khám rất lịch sự và nhã nhặn, tôi thầm nghĩ, thế là một khởi đầu tốt, chắc bác sỹ cũng thế.
Niềm vui chưa được bao lâu, chợt tắt ngấm khi tới lượt tôi được vào khám. Người khám cho tôi là bác sỹ nữ khoảng trên 50 tuổi, khuôn mặt lạnh lùng (nếu không muốn nói là trông dữ với nốt ruồi trên mép), tên là Doãn Thị Khánh. Không thèm nhìn tôi, vẫn với khuôn mặt dữ đó, đôi mày chíu lại, bác sỹ Khánh ghi các phiếu xét nghiệm và siêu âm mà tôi cần làm.
Bước ra khỏi phòng khám, tôi tới phòng siêu âm đang chật cứng người ngồi chờ phía ngoài. Không có hướng dẫn về việc nộp phiếu siêu âm, tôi hỏi người đi khám cùng, thì được biết là cứ mở cửa vào nộp thôi, chứ không có hướng dẫn gì cả. Tôi vừa mở cửa ra thì được một giọng nữ thét lên "đóng cửa vào, ra ngoài chờ", giật bắn mình, tôi nhìn lại thì là một bác sỹ nữ khoảng 50 tuổi đang ngồi ở bàn xếp sổ khám. Tôi nhìn bác sỹ và nói "cháu nộp phiếu siêu âm", bác sỹ vẫn khuôn mặt cúi gằm, vẫn với cái giọng hết công suất đó, nói "rút phiếu khám để lên trên".
Thật là đáng sợ, tôi đi khám, đóng tiền khám đàng hoàng, chứ có đi ăn cướp đâu mà bị la thế. Thôi, có bệnh thì đành chịu vậy, tôi chờ, chờ mãi mà vẫn chưa tới lượt, cuối cùng thì có thông báo từ số tôi trở đi, chiều tới khám.
Bệnh nhân đông là một chuyện, khi tôi đứng ngoài chờ, có bác sỹ nam ra ngoài, đứng trước đám đông bệnh nhân đang chờ, công khai nhận khám ngay cho rất nhiều bệnh nhân quen qua điện thoại "Vào đi, vào khám luôn, không phải chờ", hỏi có bức xúc không?
Trong lúc chúng tôi phải gửi xe ở ngoài bãi xe thì nhiều bác sỹ ngang nhiên phóng xe máy vào tận cửa phòng khám, đỗ xe ngay tại đó.
Mãi tới chiều, rồi cũng tới lượt tôi được siêu âm, rồi cũng tới tôi được lấy kết quả siêu âm, và quay lại phòng khám của bác sỹ Doãn Thị Khánh đó.
Vẫn không thèm nhìn mặt tôi, bác sỹ cắm cúi ghi tên thuốc mà tôi sẽ uống, mà không hỏi xem tôi có bị dị ứng với thuốc nào không, có bị huyết áp cao, hay huyết áp không thấp. Sau khi nhận lại sổ khám, với toa thuốc, với những nét chữ đặc trưng của bác sỹ mà tôi không tài nào đọc nổi, tôi hỏi bác sỹ về kết quả khám của mình, đây là đoạn hội thoại của chúng tôi,
Tôi: Kết quả khám của cháu sao hả bác
Bác sỹ Khánh: Không thấy ghi DA à?
Tôi: DA là sao ạ?
Bác sỹ Khánh (bỏ kính ra, nhìn tôi, nhíu mày thở dài) : Là bình thường chứ còn sao chứ. Hỏi gì nữa?
Lúc đó, tôi mới được nhìn thẳng vào đôi mắt của bác sỹ, không có một chút gì gọi là "lương y như từ mẫu cả", đôi mắt làm tôi cảm thấy, cho dù hỏi gì, tôi sẽ được những câu trả lời khó chịu.
Tôi chỉ nói một câu cuối trước khi ra khỏi phòng "Là bệnh nhân, cháu được phép hỏi về bệnh tình của mình, còn bác sỹ phải giải thích cho bệnh nhân về bênh của họ, cho dù kết quả là bình thường, nhưng tại sao lại uống thuốc, thuốc đó có tác dụng như thế nào chứ, sao bác sỹ lại khó chịu thế".
Bước ra khỏi bệnh viện, tôi thấy buồn kinh khủng, và thương cho người dân, người bệnh ở nước mình. Tôi nhớ, có lần đi công tác ở Thái Lan, ở một tỉnh hẻo lánh, tôi bị ốm và phải vào viện khám.
Bệnh viện quê, nhỏ nhưng rất sạch sẽ, đội ngũ y, bác sỹ rất nhiệt tình, niềm nở và lịch sự, trước khi kê đơn thuốc cho tôi, họ hỏi rất kỹ về sự dị ứng thuốc, về huyết áp của tôi. Các toa thuốc được cho vào túi với các miếng dán bên ngoài ghi rõ cách uống, tác dụng của thuốc bằng những nét chữ rất rõ ràng, ai cũng đọc được.
Đến bao giờ bác sỹ ở nước mình mới được như thế, buồn quá.
6 comments:
Thật buồn lòng. Mong có một chính sách mới để người dân bị bệnh đi khám cho đỡ khổ.
Ngày mai đang định đưa người nhà từ dưới quê lên để qua viện này khám. Đọc xong bài này mà thấy nản quá! Không biết có nên đến không nữa?
to cung da dieu tri o bv nay roi.Bs thi khinh thuong benh nhan nhu rac.Lai con an tien nua chu.khon nan lam co..............
Neu to co quyen luc thi bac si o benh vien nay phai bo tu moi phai Khong co ti Y-DUC nao ca.
Các chị nói làm em sợ quá, bác em cứ bắt em đến đó khám vì hình như em bị bướu cổ, mà em lại bận việc nên định tranh thủ khoảng 1tiếng giờ làm để qua đó khám, nhưng mà thế này chắc phải xin nghỉ cả ngày quá. hix
Đang định đi khám ở đây, chắc thôi, chuyển sang Bạch Mai quá.
Post a Comment